Chào mừng bạn đến với Blog K9(1984-1988)-Đại Học Tài Chính Kế Toán Tp.HCM- Chúc bạn vui vẻ và hạnh phúc !

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2020

Nhân sinh cảm ngộ: Câu chuyện hòn đá ngáng đường


Ngày xửa ngày xưa, một ông vua cho đặt một tảng đá to giữa đường. Nhà vua nấp vào bụi rậm và xem mọi người qua đường sẽ đi qua như thế nào. Một vài nhà quý tộc và hoàng tộc giàu có đã xuất hiện, nhưng họ khéo léo đi vòng qua hòn đá mà không động gì tới nó.

Nhiều người bắt đầu phàn nàn nhà vua không biết cách quản lý cấp dưới, để các con đường sạch sẽ và dễ đi, nhưng chẳng một ai mảy may nghĩ đến việc di chuyển hòn đá ra chỗ khác.

Một ngày kia, một người nông dân gùi rau đi ra chợ bán. Khi đi ngang qua con đường, anh ta dừng lại, đặt gùi rau xuống và cố gắng hết sức để vần tảng đá vào một bên đường.

Khi đã hoàn thành công việc, anh quay lại với gùi rau của mình thì phát hiện ra bên trong chứa rất nhiều đồng tiền vàng và một tờ giấy của nhà vua, giải thích rằng, số tiền này dành tặng cho người dọn chướng ngại vật ra khỏi con đường.

Cảm ngộ: Mọi trở ngại chúng ta gặp trong cuộc sống đều cho chúng ta một cơ hội cải thiện hoàn cảnh của mình. Trong khi kẻ lười biếng phàn nàn thì những người khác lại tạo ra cơ hội bằng sự tốt bụng, hào hiệp và sẵn sàng giúp đỡ người khác.

Mời xem clip câu chuyện này tại đây (Youtube) hoặc tại đây (Google Photo)



Nguồn tại đây

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2020

Nhân sinh cảm ngộ: Câu chuyện về anh bán bơ và anh bán bánh mì


Có một người nông dân thường bán bơ cho một cửa hàng bánh. Một ngày, hiệu bánh quyết định mang cân số bơ để kiểm tra xem có đúng số lượng mình đặt mua hay không. Anh ta phát hiện ra số bơ bị thiếu nên kiện người nông dân ra tòa.

Quan tòa hỏi người nông dân xem anh sử dụng loại cân nào để để cân bơ. Người nông dân đáp: “Thưa quan tòa, tôi có một cái cân thăng bằng.”

Quan tòa hỏi, “Anh cân bơ như thế nào với cái cân đó?”

Người nông dân trả lời: “Thưa quan tòa, khi ông chủ tiệm bánh bắt đầu mua bơ của tôi, tôi cũng mua một ổ bánh mì nửa cân tại cửa hàng ông ý. Thế là cứ mỗi ngày khi tôi nhận được bánh mì, tôi đặt nó lên một bên cân và bên kia là số bơ mà tôi sẽ bán cho cửa hàng ông ta.”

Cảm ngộ: Trong cuộc sống, bạn sẽ nhận được điều mà bạn cho đi. Đừng bao giờ lừa dối người khác.Cuộc sống rất công bằng, nhân quả luôn tồn tại. Sự gian dối sẽ bị đáp trả bằng gian dối gấp nhiều lần. Thiện tâm sẽ được báo đáp, không ở đời này sẽ ở đời sau. Đó là quy luật bất biến.

Mời xem clip câu chuyện này tại đây (Youtube) hoặc tại đây (Google Photo)



Nguồn tại đây

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2020

Nhân sinh cảm ngộ: Câu chuyện về quan điểm khác nhau của ba anh em trai


Quan niệm

Một gia đình nọ sinh được 3 người con trai. Tuy nhiên, có một điều bất hạnh là, ngay từ khi họ còn nhỏ, đã phải chứng kiến cảnh tượng bố mẹ đánh cãi chửi nhau suốt ngày.

Người mẹ thường xuyên bị người bố đánh đến thương tích đầy mình.

Sống trong một gia đình như thế, cả 3 anh em đều bị ảnh hưởng không hề nhỏ. Nhưng sự ảnh hưởng này lại đi theo 3 hướng hoàn toàn khác nhau.

Người con lớn nghĩ: "Mẹ thật đáng thương. Sau này mình lấy vợ, nhất định sẽ tốt với vợ."

Người con thứ hai nghĩ: "Kết hôn thật chẳng có gì hay ho, chỉ thấy bất hạnh, lớn lên mình nhất định sẽ không lấy vợ."

Người con thứ ba nghĩ: "Thì ra là chồng thì có thể đánh vợ như thế này!"

Cảm ngộ: Cho dù là môi trường giống nhau nhưng cách tư duy khác nhau sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời theo những cách khác nhau.

Mời xem clip câu chuyện này tại đây (Youtube) hoặc tại đây (Google Photo)


Thứ Tư, 5 tháng 8, 2020

Nhân sinh cảm ngộ: Câu chuyện về ổ bánh mì dành cho người nghèo

“Việc xấu người làm thì ở lại với người; việc tốt người làm thì sẽ trở lại với người!”

Có một người phụ nữ, mỗi khi nướng bánh mì cho gia đình mình đều làm dư ra một cái để cho người nghèo. Bà thường để ổ bánh mỳ dư trên thành cửa sổ bên ngoài để những người nghèo đi qua dễ lấy.

Mỗi ngày đều có một kẻ ăn mày lưng gù đều đặn đến để lấy ổ bánh mì đó. Thế nhưng, thay vì nói lời cảm ơn, ông ta cứ vừa đi vừa lẩm bẩm như niệm chú:

“Việc xấu người làm thì ở lại với người; việc tốt người làm thì sẽ trở lại với người!”

Điều này cứ diễn ra như vậy, ngày này qua ngày khác. Mỗi ngày, người ăn xin lưng gù kia đều đến lấy bánh và lại lẩm bẩm câu: “Việc xấu người làm thì ở lại với người, việc tốt người làm thì sẽ trở lại với người!”

Người phụ nữ rất bực bội. Bà thầm nghĩ: “Ngày nào mình cũng làm một ổ bánh mỳ cho ông ta. Vậy mà ông ta không có lấy một lời cám ơn. Đã vậy còn lải nhải mãi cái câu nói khó chịu ấy, nghe cứ như là nguyền rủa vậy! Không biết hắn ta muốn ám chỉ điều gì?”

Một ngày kia, không chịu được nữa, bà quyết định cho người gù đi khuất mắt. Bà tự nhủ: “Tên ăn mày đó cũng chẳng tốt đẹp gì.Ta sẽ làm cho hắn biến mất.”

Vậy là, bà quyết định cho thuốc độc vào ổ bánh mì dư bà thường làm. Thế nhưng, khi sắp sửa bỏ ổ bánh có thuốc độc lên thành cửa sổ, đôi tay bà bỗng run lên. Bà hốt hoảng nghĩ thầm: “Ta làm gì thế này? Tại sao ta lại có thể độc ác như vậy?”

Ngay lập tức, bà ném ổ bánh có thuốc độc vào lửa rồi vội làm một cái bánh mì ngon lành khác đem để lên thành cửa sổ. Như mọi khi, người ăn mày đến, ông ta lấy bánh và lại lẩm bẩm: “Việc xấu người làm thì ở lại với người; việc tốt người làm thì sẽ trở lại với người.”

Ông ta cầm ổ bánh đi một cách vui vẻ mà không biết rằng trong lòng người phụ nữ kia vừa có một trận chiến dữ dội giữa thiện và ác.

Thực ra, trong lòng người phụ nữ có một nỗi khổ tâm mà không ai biết. Bà có một cậu con trai đang đi xa tìm việc làm. Đã gần một năm nay bà không nhận được tin tức gì của con. Vậy nên, mỗi khi đặt ổ bánh mì cho người nghèo lên thành cửa sổ, bà lại cầu nguyện cho con trai sớm trở về nhà bình an, mạnh giỏi. Nhưng người đàn ông kia thì thật quá kỳ cục khó hiểu, khiến bà cảm giác như có điều chẳng lành.

Buổi chiều hôm đó, có tiếng gõ cửa. Khi mở cửa ra, bà ngạc nhiên thấy con trai mình đứng trước cửa. Anh gầy xọp đi. Quần áo rách rưới đến thảm hại, đói lả và mệt. Khi trông thấy mẹ, anh ta nói:

– Mẹ ơi, con về được đến nhà quả là một phép lạ. Khi con còn cách nhà mình cả dặm đường, con đã ngã gục vì đói, không đi nổi. Con đã tưởng mình sẽ chết dọc đường. Nhưng bỗng có một người ăn mày lưng gù đi ngang. Con xin ông ta cho con một chút gì để ăn. Không ngờ ông ấy đã cho con nguyên một ổ bánh mì rất ngon. Khi đưa bánh cho con, ông đã nói: “Mỗi ngày tôi chỉ có một ổ bánh mỳ này được một người phụ nữ tốt bụng làm cho, nhưng hôm nay tôi cho anh vì anh cần nó hơn tôi!”

Khi người mẹ nghe những lời đó, mặt bà biến sắc. Bà vội dựa người vào thành cửa để khỏi ngã. Bà nhớ lại ổ bánh mì có thuốc độc đã làm sáng hôm nay. Nếu bà không ném nó vào lửa thì con trai yêu quý của bà đã ăn phải và đã chết. Ngay lập tức bà hiểu ra ý nghĩa của câu nói mà người ăn mày nói mỗi ngày: “Việc xấu người làm thì ở lại với người; việc tốt người làm thì sẽ trở lại với người!”

Cuộc sống là như vậy, những gì bạn làm ngày hôm nay chính là căn nguyên của những sự việc sẽ đến với bạn trong tương lai. Người ta gọi đó là Luật Nhân Quả. Khi làm điều tốt mà không mong cầu báo đáp, không cần người khác nhớ ơn, không cần ghi danh kể thưởng thì đó mới là cái Thiện chân chính.

Và, chỉ cần bạn sống lương thiện, trời xanh sẽ tự khắc có an bài!

Mời xem clip câu chuyện này tại đây (Youtube) hoặc tại đây (Google Photo)



Nguồn tại đây



Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2020

Nhân sinh cảm ngộ: Chuyện về một đóa hoa hồng tặng cho người ăn xin


Có một cô gái bán hoa sau khi đã bán gần hết số hoa của của mình cũng là lúc cô phát hiện trời đã gần tối, cô liền quyết định về nhà sớm hơn dự định. Lúc này, cô phát hiện giỏ hoa của mình vẫn còn một bông hoa hồng chưa bán hết, cô liền đem tặng bông hoa hồng đó cho một người ăn xin bên đường rồi vui vẻ trở về nhà.

Người ăn xin chưa bao giờ nghĩ rằng lại có một việc tốt như vậy xảy đến đối với mình, lại có một cô gái xinh đẹp tặng cho mình hoa hồng, đúng là mặt trời mọc từ đằng tây rồi, thế nên anh ta quyết định không ngồi ăn xin nữa mà trở về nhà.

Về đến nhà, anh ta tìm một cái lọ lấy nước và cắm bông hoa hồng vào đó, đặt lên trên bàn rồi tự mình ngồi ngắm nghía. Bất chợt anh ta thấy rằng, bông hoa đẹp như vậy sao lại cắm trong cái lọ bẩn thỉu được, thế nên anh ta mang lọ đi đánh rửa sạch sẽ và cho rằng thế mới xứng với bông hoa.

Làm xong tất cả anh ta lại vừa ngồi vừa ngắm nghía bông hoa, và anh ta lại thấy rằng lọ hoa đẹp đẽ như vậy sao lại để trên một cái bàn vừa bẩn vừa lộn xộn được, thế là anh ta lại bắt đầu lau dọn bàn sạch sẽ gọn gàng.

Làm xong anh ta lại ngồi ngắm nghía bông hoa, rồi anh ta lại phát hiện ra rằng, lọ hoa đẹp đẽ là thế, cái bàn gọn gàng sạch sẽ là thế, sao lại có thể để trong một căn phòng bụi bẩn bừa bãi được, thế là anh ta lại quyết định dọn dẹp căn phòng, sắp xếp lại đồ đạc gọn gàng.

Chả mấy chốc cả căn phòng nhờ có bông hoa hồng mà tươi sáng và ấm áp hơn hẳn, đang lúc đắm chìm trong cảm giác say mê, anh ta bất chợt thấy hình ảnh của mình qua tấm gương, đầu bù tóc rối, quần áo bẩn thỉu rách nát, thế là sau bao nhiêu năm, lần đầu tiên anh ta đi tắm gội cạo râu thay quần áo, mặc dù quần áo có chút cũ nhưng sạch sẽ.

Sau khi chỉnh đốn lại mình xong, soi gương anh ta phát hiện ra rằng mình trông cũng không đến nỗi nào, tại sao lại đi làm ăn xin cơ chứ? Đây là lần đầu tiên anh ta tự hỏi mình như vậy từ lúc làm ăn xin đến giờ. Anh ta nhìn lại mình trong gương rồi nhìn lại căn phòng, nhìn lọ hoa và cuối cùng anh ta đi đến một quyết định quan trọng, đó là từ ngày mai anh ta sẽ không đi làm ăn xin nữa mà sẽ đi tìm việc làm khác.

Anh ta không sợ bẩn, không sợ vất vả nên rất nhanh, anh ta đã tìm được công việc cho mình. Và cũng có thể bông hoa hồng trong lòng anh ta đã cổ vũ khích lệ anh ta không ngừng cố gắng, nên mấy năm sau anh ta đã có sự nghiệp riêng cho mình.

Rồi nhiều năm sau anh ta tìm đến cô gái năm nào để tặng lại cho cô một phần tài sản của mình, không phải vì mục đích gì, đơn giản chỉ là cảm ơn cô đã tặng cho anh ta một bông hoa hồng khi anh ta đang là ăn xin. Đối với anh ta đó không đơn giản chỉ là bông hoa hồng mà đó là một niềm hy vọng vào cuộc sống.

Cảm ngộ:

Đây không chỉ đơn thuần là một đóa hoa hồng, mà là một tia hy vọng, một ước mơ đẹp và một tương lai tươi sáng.

Trong thực tế, mỗi người đều có những ưu điểm, chúng ta cần phải tin tưởng vào chính bản thân mình, bất kể hoàn cảnh thế nào cũng không nên từ bỏ chính mình. Đừng đắm chìm trong bờ vực của sự thất bại, chỉ cần bạn thực hiện một chút thay đổi nho nhỏ bạn sẽ thấy cuộc sống của bạn sẽ có sự khác biệt.

Thay đổi chính mình, đối mặt với mọi thứ bằng một thái độ tích cực, bạn sẽ tìm được bước đột phá vượt qua mọi khó khăn, tìm ra con đường nâng cao giá trị và phát triển bản thân một cách tốt nhất.

Khi bạn thay đổi chính mình, cuộc đời cũng sẽ thay đổi...